Bài thơ Rừng đại ngàn vương khói đêm thương

Nguyễn Văn Long
Rừng đại ngàn, vướng khói thương /Như sương sớm, ru em về kỉ niệm
bai-tho-rung-dai-ngan-vuong-khoi-dem-thuong-dien-dan-du-lich-dulichvn-1668358089.jpg
Đại ngàn này, mây gió đưa chân…

Rừng đại ngàn, vướng khói thương
Như sương sớm, ru em về kỉ niệm
Sà cánh chim, nghe tim xào xạc
Con đường mòn, nhẹ dấu chân quen

Nơi rừng già, ai biết mưa tuôn
Tóc thề bay, rẽ mây đón gió
Niềm tin yêu, thủa nào vương nhớ
Nơi cánh rừng, hoa đỏ dế loan

Cây lá nào, nghiêng vào khói sương
Để em thẫm, miền xa cõi mộng
Một đời đi, lướt qua biển rộng
Núi đỏ vàng, dã quỳ trổ bông

Xin gửi vào đại ngàn nếp thương
Để cho sau, người về thoáng nhớ
Dẫu có xa, tình là đêm vắng
Để trăng tròn, lưu đẹp ánh sao

Rừng đại ngàn, xin gửi chút vương
Rồi xin sẽ, lưu vào miền động
Đường mòn xưa, phấn thơm mùi cỏ
Thương để thời, phiêu chút nhân gian

Đại ngàn này, mây gió đưa chân…

Ba vì ngày 12/11/2022.

Nguyễn Văn Long

Trung tâm truyền thông, trường Đại học Kinh doanh và Công Nghệ Hà Nội